Có mặt tại phòng CTXH của bệnh viện Bạch Mai, chị Trần Thị Hiền trong bài viết: “Con gái chị bị điện giật chết, giờ chồng chị cũng sắp chết vì ung thư em ơi” xúc động gửi lời cám ơn đến bạn đọc Dân trí đã giúp đỡ gia đình chị trong thời gian qua. Chị cũng cho biết anh Đoàn Ngọc Hiệp – Chồng chị hiện tại đã được đưa về nhà không chữa trị nữa bởi đã ở giai đoạn cuối.
Con gái chết vì bị điện giật khi bố chồng chị Hiền cũng đang đau đớn ở giai đoạn cuối của căn bệnh ung thư. Bàng hoàng trước cái chết của con, anh chị lại phải cố nén lòng để lo tiếp việc ma chay cho bố. Tuy nhiên tai họa vẫn không chịu buông tha khi chị Hiền phát hiện bị xơ gan, u gan nhưng không có tiền đi chữa trị. Không lao động được, mẹ con chị Hiền trông chờ cả vào anh Hiệp – người khỏe mạnh còn duy nhất trong gia đình.
Vậy mà đánh đùng, thời gian gần đây sức khỏe kém, anh Hiệp đi khám bác sĩ cho biết anh đã ở giai đoạn cuối của căn bệnh ung thư biểu mô tuyến di căn. Kết quả bệnh của anh khiến mọi người trong gia đình như ngã ngửa bởi không thể tin được tai họa lại liên tiếp giáng xuống gia đình mình như vậy.
Sau thời gian ngắn điều trị tại khoa Ung bướu của bệnh viện Bạch Mai, anh Hiệp được đưa về nhà trong tình trạng “chờ chết”. Chị Hiền cho hay anh bị đau nhiều nên hàng ngày phải tiêm morphin, mọi hi vọng để anh có thể chữa khỏi bệnh đã không còn, chị chỉ cầu mong ngày anh ra đi sẽ không phải đau đớn như giờ.
Bản thân chị lại bị xơ gan, u gan nhưng không có tiền đi điều trị.
Cán bộ phòng CTXH bệnh viện Bạch Mai thay mặt trao quà cho gia đình chị.
“Không biết nói gì trong lúc này em ạ. Bản thân chị không có sức khỏe, giờ chồng chị nằm đấy, con chị còn bé quá nên chị lo lắm. Hôm nay được nhận số tiền33.440.000 đồng bạn đọc giúp đỡ này chị sẽ mang về nhà nói với anh để anh được chút an ủi và chắc là sẽ để lo cho việc học của con”- chị Hiền rưng rưng khi nhận số tiền PV Dân trí trao tặng.
Nghe tâm sự của chị, chúng tôi ai cũng thương xót và ái ngại. Đó là tâm lí của một người vợ yếu đau đang sống cảnh nơm nớp chờ giây phút chồng lìa xa cõi đời mà không cam lòng, chấp nhận. Con gái đã đi rồi, giờ đến anh cũng lìa xa chị, nỗi đau đớn này chị sao có thể gánh được… Thương chị, trong lúc này chúng tôi cũng chỉ biết động viên, an ủi chị hãy tiếp tục sống thật mạnh mẽ vì còn đứa con nhỏ ở nhà.
Nguồn Dantri.com.vn