Còn cơ hội để cứu sống vợ và con nhưng số tiền điều trị lên đến 500-600 triệu đồng khiến cho Hải bất lực và ngã quỵ xuống nền bệnh viện. Dồn bán tất cả nhà cửa và đi vay nặng lãi, em mới chỉ xoay được hơn 100 triệu đồng còn lại không biết bấu víu vào ai?
12h trưa, khi cái nắng oi ả của Hà Nội có phần khó chịu hơn nhiều sau những ngày mưa bão, TS.BS Đào Xuân Cơ – Phó trưởng khoa Hồi sức tích cực, bệnh viện Bạch Mai và các đồng nghiệp chẳng còn nhớ đến giờ ăn mà “lao mình” vào ngay ca cấp cứu đặc biệt.
Không có cả thời gian để trao đổi nhiều, anh tâm sự với chúng tôi trong vài dòng ngắn gọn: “Cả hai mẹ con nguy kịch lắm rồi em ạ, ở đây các anh đã sử dụng tất cả các biện pháp rồi nhưng không ăn thua. Giờ chỉ còn bước cuối cùng là làm tim phổi nhân tạo thôi nhưng gia đình nghèo quá chẳng có đồng nào cả, mà không làm thì chỉ trong tích tắc hai mẹ con sẽ chết. Hoàn cảnh của bệnh nhân rất đáng thương, mẹ mới 21 tuổi, cái thai thì được 22 tuần nên tất cả các bác sĩ ở khoa anh đều tha thiết mong muốn cộng đồng chung tay giúp đỡ cứu lấy 2 mạng người”.
Phải nằm 1 mình ở phòng cách li phía cuối khoa Hồi sức tích cực, Thảo hoàn toàn bất tỉnh với dày đặc những máy móc và dây truyền. Tất cả mọi ánh mắt lo lắng, dõi theo em trong sự nín thở và cẩn trọng trong từng chi tiết nhỏ. Những ánh mắt nhìn nhau qua chiếc khẩu trang y tế, những bàn tay nắm chặt và có lẽ là cả những lời cầu nguyện dành cho em, mong mỏi sự sống sẽ trở về nhanh chóng với hai mẹ con.
“Vợ con em sẽ không chết phải không chị? Em còn đặt tên cho cả con rồi chị ạ. Em là Nguyễn Thọ Hải, còn con trai em sẽ là Nguyễn Thọ Hồng. Tên của hai bố con sẽ là Hải – Hồng, vợ em cũng thích tên đó lắm bởi hi vọng cuộc sống của gia đình sẽ tươi đẹp, đủ đầy hơn chứ không nghèo khổ như bây giờ”.
Cuống quýt và sợ hãi, chồng của Thảo là em Hải có phần không còn giữ được bình tĩnh nữa, thốt lên với chúng tôi khi hai chân đã run run sắp đổ. Gương mặt bơ phờ, bợt cả đi… Em bảo bình thường ở nhà đi làm thợ nhôm kính, còn vợ làm ruộng. Và cũng bởi lí do không có đủ tiền mua bảo hiểm hồi đầu năm cho vợ nên đến khi xảy ra chuyện như lúc này, em mới thực sự hối hận và trách bản thân mình thì đã quá muộn.
Chứng kiến cảnh bi đát của Hải cũng như sự bất lực của em, BS. Nguyễn Thị Mai Hương - Khoa Hồi sức tích cực không dấu được sự lo lắng trên gương mặt: “Thảo còn trẻ quá, em mới 21 tuổi thôi lại đang mang bầu ở tuần thứ 22 nên ở đây chúng tôi ai cũng xót xa cả. Em bị nhiễm khuẩn đường tiết niệu làm giãn thận và có vi khuẩn, kèm tình trạng khó thở nên đã phải đặt ống nội khí quản, cho thở máy oxy nguyên chất cùng với việc sử dụng các thuốc kháng sinh thế hệ mới liều cao nhưng tình trạng không cải thiện.
Qua hội chẩn, các bác sĩ quyết định giờ chỉ còn biện pháp cuối cùng làm tim phổi nhân tạo ngoài cơ thể để hỗ trợ việc trao đổi oxy. Nhưng vì bệnh nặng, cộng thêm việc bệnh nhân không có bảo hiểm y tế nên chi phí cho đợt điều trị sẽ vào khoảng từ 500-600 triệu đồng. Số tiền trên là quá lớn với gia đình nhưng không còn cách nào khác để mong cứu sống hai mẹ con”.
Biết rõ tình cảnh của vợ và con nên Hải cũng đã cầm cố nhà cùng khoản tiền vay lãi nặng được hơn 100 triệu đồng đóng vào viện, còn lại em không thể xoay sở được hơn, dù chỉ 1 đồng. Vò đầu, bứt tai… Em bảo giờ chỉ còn cái thân mình, nếu mà bán được tiền em cũng sẵn sàng để cứu vợ, cứu con nhưng ai mua, ai cần thì em cũng đành chịu?.
Câu chuyện giữa chúng tôi và em diễn ra trong sự im lặng, nước mắt và cả tiếng trái tim đập thình thịch như chẳng còn ra nhịp nào cả. Bất giác, bác sĩ thông báo: “Cái thai vừa phát hiện lưu” vì mẹ không trao đổi được oxy khiến cả tôi và Hải cùng khụy xuống. Thế là cậu bé Thọ Hồng chẳng còn nữa rồi… Chỉ còn mình người mẹ đáng thương đang vật lộn với tử thần để giành giật sự sống mong manh, yếu ớt. Bật khóc và hoảng loạn, Hải quỳ xuống nền bệnh viện mà cầu xin “Các anh chị ơi, em mất con rồi, xin mọi người cứu lấy vợ em”… trong nghẹn ngào nỗi đau đớn khôn nguôi.
Để ưu tiên tập trung cứu chữa, điều trị cho bệnh nhân, mọi sự quan tâm, tr
Xin trân trọng cảm ơn!