Ngày đăng: 16/12/2025Tác giả: Nam KhánhTừng mất máu nghiêm trọng trong một ca cấp cứu sản khoa năm 2015 và được truyền kịp thời hai đơn vị máu, điều dưỡng Nguyễn Phương Anh (Khoa Tai Mũi Họng, Bệnh viện Bạch Mai) đã âm thầm “trả ơn sự sống” bằng 31 lần hiến máu. Câu chuyện giản dị của chị lan tỏa cảm hứng về những giọt máu nghĩa tình, kết nối người cho - người nhận bằng sự sẻ chia bền bỉ và nhân văn.
Nhìn tấm phiếu đăng ký hiến máu màu vàng đặt trên bàn, ít ai biết rằng đằng sau những con số tưởng chừng khô khan ấy là hành trình gần một thập kỷ của một điều dưỡng Bạch Mai. Trong không khí Giáng sinh ấm áp tại điểm hiến máu cố định của bệnh viện, chị Phương Anh xuất hiện với nụ cười quen thuộc, bàn tay tạo hình trái tim. Đây là lần hiến máu thứ 31 của chị.
“Mình còn sống là nhờ hai đơn vị máu”
Năm 2015, khi còn là một điều dưỡng trẻ, chị Phương Anh trải qua biến cố sản khoa nặng nề. Ca cấp cứu diễn ra trong tình trạng căng thẳng, chị được truyền kịp thời hai đơn vị máu. Khi sức khỏe dần ổn định, một đồng nghiệp nói với chị: “Có lẽ em qua khỏi là nhờ những giọt máu của người khác đấy”.
Hai đơn vị máu không phải con số lớn về mặt chuyên môn, nhưng với chị, đó là cả một cuộc đời - là những năm tháng được tiếp tục sống, được trở về bên gia đình, người thân và khoác lại chiếc áo blouse để chăm sóc người bệnh. Từng là người nhận máu, chị tự hỏi: Nếu ngày đó không có đủ máu thì điều gì sẽ xảy ra? Và nếu đã có những người xa lạ âm thầm hiến máu để cứu mình, thì bản thân có thể làm gì cho những người bệnh khác?
![]() |
![]() |
Ngay khi sức khỏe cho phép, chị Phương Anh đăng ký hiến máu. Ban đầu, đó là lời cảm ơn thầm lặng gửi tới những người hiến máu vô danh đã cứu sống mình. Dần dần, hiến máu trở thành một phần trong nhịp sống thường nhật của chị - lặng lẽ, đều đặn và bền bỉ.
Hiến máu như một lần khám sức khỏe định kỳ
Suốt từ năm 2015 đến nay, năm nào chị Phương Anh cũng sắp xếp thời gian để hiến máu, tùy theo điều kiện sức khỏe và lịch công tác. Với chị, hiến máu không phải sự kiện đặc biệt, mà giống như một buổi khám sức khỏe định kỳ: Đến điểm hiến máu, kiểm tra huyết áp, xét nghiệm, trò chuyện với đồng nghiệp, rồi trao đi một phần máu của mình cho người bệnh đang cần.
Là điều dưỡng, chị hiểu rõ mỗi đơn vị máu đều phải trải qua quy trình sàng lọc, bảo quản và sử dụng nghiêm ngặt để bảo đảm an toàn. Cũng chính vì vậy, chị càng trân trọng những túi máu từng giúp mình vượt qua lằn ranh sinh tử và những túi máu mình đang hiến tặng hôm nay.
Chị thường nói vui: “Ngày xưa mình được truyền hai đơn vị, bây giờ hiến lại chắc ‘trả nợ’ xong từ lâu rồi, nhưng vẫn muốn ‘trả lãi’ thêm cho những người bệnh khác”. Câu nói nhẹ nhàng, giản dị, nhưng ẩn chứa phía sau là lòng biết ơn và trách nhiệm rất đỗi tự nhiên.
Lần hiến máu giữa mùa giãn cách
Trong 31 lần hiến máu, chị Phương Anh nhớ nhất lần hiến vào năm 2022, thời điểm Hà Nội đang giãn cách xã hội do dịch Covid-19. Phố phường vắng lặng, việc đi lại bị hạn chế, không phải ai cũng có thể ra khỏi nhà, kể cả khi mong muốn hiến máu.
Hôm đó, chị một mình đến điểm hiến máu cố định của bệnh viện. Không gian yên tĩnh hơn thường lệ. “Lúc ấy mình nghĩ, nếu không phải mình thì sẽ có người khác hiến. Nhưng giữa lúc dịch căng thẳng, những ‘người khác’ ấy chắc chắn không thể là số đông”, chị nhớ lại.
Trong khi số bệnh nhân cần truyền máu vẫn không giảm - tai nạn, phẫu thuật, cấp cứu vẫn diễn ra mỗi ngày - thì lượng người hiến máu lại sụt giảm mạnh do lo ngại dịch bệnh và khó khăn đi lại. Chính trong bối cảnh đó, mỗi cán bộ y tế chủ động hiến máu càng trở nên ý nghĩa.
“Không phải ai cũng có điều kiện đi hiến máu giữa mùa giãn cách, nhưng mình có sức khỏe, có giấy tờ đi lại, lại đang làm trong bệnh viện. Thế thì ngại gì không hiến một đơn vị máu?”, chị chia sẻ.
![]() |
![]() |
Món quà Giáng sinh dành cho người bệnh
Tháng 12 năm nay, khi những cây thông nhỏ được dựng lên tại khu vực hiến máu, chị Phương Anh lại tranh thủ một buổi sau ca trực để đến đăng ký hiến. Trên phiếu đăng ký, dòng chữ “lần thứ 31” được ghi thêm một cách giản dị.
Với chị, đây là món quà Giáng sinh rất riêng. “Mình không biết đơn vị máu này sẽ đến với ai, nhưng chắc chắn đó là người đang rất cần. Chỉ nghĩ vậy thôi là đã thấy ấm áp”, chị nói.
Ở đâu đó, có thể là một sản phụ đang băng huyết, một bệnh nhân ung thư máu đang điều trị, hay một nạn nhân tai nạn giao thông vừa rời phòng mổ. Họ có thể không biết tên người đã hiến máu cho mình, nhưng sợi dây kết nối âm thầm giữa người cho và người nhận vẫn bền chặt, đầy nhân văn.
Lời nhắn gửi từ người từng được truyền máu
Câu chuyện của điều dưỡng Phương Anh không phải là điều phi thường. Chị vẫn là một điều dưỡng bình dị giữa rất nhiều đồng nghiệp Bệnh viện Bạch Mai, vẫn tất bật với công việc, gia đình và con cái. Điều đặc biệt là chị đã chọn cách biến một lần được cứu sống thành động lực để trao đi sự sống cho người khác - không chỉ một lần, mà hơn ba chục lần.
Từ trải nghiệm của mình, chị mong muốn sẽ có thêm nhiều đồng nghiệp, người bệnh từng được truyền máu và người nhà bệnh nhân mạnh dạn bước vào điểm hiến máu. Bởi với đồng nghiệp y tế, đó là cách đồng hành thiết thực cùng người bệnh. Với người từng nhận máu, đó là lời cảm ơn cụ thể. Với người nhà bệnh nhân, đó là sự sẻ chia với những hoàn cảnh đã, đang và sẽ phải đối diện.
Điểm hiến máu cố định của Bệnh viện Bạch Mai luôn mở cửa đón người dân. Mỗi người chỉ mất khoảng 30-40 phút, nhưng có thể mang lại thêm nhiều năm tháng sống cho một ai đó.
Hai đơn vị máu năm 2015 đã mở ra cho điều dưỡng Phương Anh một hành trình mới - hành trình “trả ơn” bằng chính những giọt máu của mình. Hành trình ấy hôm nay đã chạm mốc lần hiến máu thứ 31 và chắc chắn vẫn sẽ tiếp tục, như một lời nhắc nhở giản dị rằng: Đôi khi, để cứu một cuộc đời, chúng ta chỉ cần chìa cánh tay ra và sẵn sàng cho đi.